DỊCH THƠ ADRIAN HENRI
Adrian Henri (10 tháng 4 năm 1932 – 20 tháng 12 năm 2000) là một nhà thơ và họa sĩ người Anh, được biết đến nhiều nhất với vai trò là người sáng lập nhóm thơ-nhạc rock The Liverpool Scene và là một trong ba nhà thơ có mặt trong tuyển tập thơ bán chạy The Mersey Sound, cùng với Brian Patten và Roger McGough. Bộ ba nhà thơ đến từ Liverpool này đã trở nên nổi bật trong bối cảnh văn hóa Merseybeat của thành phố vào những năm 1960 và 1970. Edward Lucie-Smith trong British Poetry since 1945 đã mô tả Henri là “nhà lý thuyết” trong bộ ba. Việc Henri đưa văn hóa đại chúng vào thơ đã giúp mở rộng đối tượng độc giả cho thơ ca trong giới trẻ Anh quốc thập niên 1960. Ông chịu ảnh hưởng từ trường phái thơ Tượng trưng Pháp và nghệ thuật Siêu thực.
Ông nội của Adrian Henri là một thủy thủ đến từ Mauritius, định cư tại Birkenhead, hạt Cheshire, nơi Henri được sinh ra. Năm 1938, khi mới sáu tuổi, ông chuyển đến sống tại Rhyl, xứ Wales. Ông theo học ngành mỹ thuật tại King’s College (nay là Đại học Newcastle) và từng giảng dạy một thời gian ngắn tại Trường Công giáo Preston trước khi trở thành giảng viên mỹ thuật tại các trường Cao đẳng Mỹ thuật Manchester và Liverpool. Ông có mối liên hệ mật thiết với nhiều nghệ sĩ cùng khu vực và thời đại, trong đó có nghệ sĩ Pop Art Neville Weston và nghệ sĩ ý niệm Keith Arnatt. Năm 1972, ông giành giải nhì tại cuộc thi John Moores với bức tranh Meat Painting II – In Memoriam René Magritte (Tranh Thịt II – Tưởng niệm René Magritte). Trong thập niên 1970, ông là Chủ tịch Hiệp hội Nghệ thuật Merseyside và Học viện Nghệ thuật Liverpool, đồng thời là giáo sư danh dự tại Đại học John Moores của thành phố này.
Henri từng có mối quan hệ kéo dài 10 năm với Carol Ann Duffy, người sau này trở thành Poet Laureate (Thi sĩ Quốc gia) của Vương quốc Anh. Họ gặp nhau khi Duffy mới 16 tuổi và Henri 39 tuổi; cả hai sống cùng nhau cho đến năm 1982. Henri từng kết hôn với Joyce, nhưng sau đó ly thân; ông không có con. Trong 15 năm cuối đời, bạn đời của ông là Catherine Marcangeli.
Sự nghiệp của ông rất đa dạng, trải dài từ họa sĩ và thi sĩ đến giáo viên, nghệ sĩ nhạc rock, nhà viết kịch và tác giả kịch bản opera. Trong số bạn bè thân thiết của ông có John Lennon, George Melly, Allen Ginsberg, Willy Russell, John Willett và Paul McCartney. Trái với McGough và Patten, Henri không theo đuổi xu hướng nghệ thuật sôi động ở London mà lựa chọn ở lại Liverpool, nơi ông luôn khẳng định là chốn ông yêu nhất trên đời.
Ông có nhiều tác phẩm được xuất bản, bao gồm tuyển tập The Mersey Sound (Penguin, 1967) cùng McGough và Patten — một tuyển tập thơ bán chạy giúp cả ba nhà thơ trở nên nổi tiếng —, Collected Poems, 1967–85 (Allison & Busby, 1986), Wish You Were Here (Jonathan Cape, 1990) và Not Fade Away (Bloodaxe Books, 1994).
Ông là linh hồn của ban nhạc The Liverpool Scene, nhóm đã phát hành bốn đĩa LP kết hợp giữa thơ và âm nhạc. Trước đó, vào năm 1955, ông từng chơi đàn giặt (washboard) trong một nhóm nhạc skiffle của King’s College, Newcastle. Henri luôn tin tưởng vào sức mạnh của việc đọc thơ trực tiếp, và ông đã trình diễn thơ tại nhiều địa điểm đa dạng, đồng thời tổ chức các buổi hội thảo thơ ca tại các trường học và cao đẳng. Một trong những buổi đọc thơ lớn cuối cùng của ông là tại lễ ra mắt tạp chí The Argotist vào năm 1996.
Năm 1986, Henri trở thành Chủ tịch đầu tiên của Hiệp hội Họa sĩ Sơn Acrylic Quốc gia (National Acrylic Painters’ Association), giữ chức này đến năm 1991, sau đó trở thành Hội viên và Bảo trợ đầu tiên cho đến khi qua đời vào năm 2000.
Ông qua đời tại Liverpool ở tuổi 68, sau khi không thể hồi phục hoàn toàn từ một cơn đột quỵ hai năm trước đó. Đêm trước khi mất, Hội đồng Thành phố Liverpool đã trao tặng ông danh hiệu “Công dân Danh dự” để ghi nhận những đóng góp của ông cho đời sống văn hóa thành phố. Ông cũng được trao bằng tiến sĩ danh dự của Đại học Liverpool.
Ông từng mô tả triết lý sống thời trẻ của mình như sau: “Nếu bạn nghĩ bạn có thể làm được và bạn muốn làm — thì hãy làm.”
Năm 2012, Adrian Henri: Total Artist (Adrian Henri: Nghệ sĩ toàn diện) được xuất bản. Cuốn sách tập trung vào các tác phẩm của Henri trong thập niên 1960 và 1970, đồng thời ghi lại phần nào không khí sôi động và năng động của bối cảnh nghệ thuật Anh Quốc thời kỳ này. Henri đứng ở trung tâm của một nền phản văn hóa độc đáo nhưng đầy kết nối, và cuốn sách tạo cơ hội để nhìn nhận việc ông theo đuổi nghệ thuật “toàn diện” như một hình mẫu cho thực hành nghệ thuật liên ngành. Tác phẩm do Occasional Papers, Trung tâm Nghiên cứu Triển lãm của Đại học John Moores Liverpool, và Đại học Paris Diderot đồng xuất bản.
The Liverpool Scene là một ban nhạc thơ, được thành lập vào khoảng năm 1967, bao gồm các thành viên Adrian Henri, Andy Roberts, Mike Evans, Mike Hart (cựu thành viên ban nhạc Liverpool Roadrunners), Percy Jones và Brian Dodson. Bốn đĩa LP đã được phát hành với phần thơ của Henri chiếm vai trò chủ đạo. Album đầu tiên do DJ John Peel của Liverpool sản xuất, khi đó ông đang làm việc cho đài phát thanh hải tặc Radio London. Dù được Peel ủng hộ, album này vẫn không đạt được thành công đáng kể; ba album tiếp theo cũng chịu chung số phận thất bại về mặt thương mại.
Những buổi biểu diễn trực tiếp của ban nhạc bao gồm cả chuyến lưu diễn năm 1969 (không thành công về tài chính), trong đó họ là ban nhạc mở màn cho Led Zeppelin. Trong các buổi biểu diễn, Henri được miêu tả là: “nhảy nhót dữ dội như sấm dội, đến mức gây nguy hiểm cho cả khán giả lẫn các nghệ sĩ khác trên sân khấu, với nền sân khấu rung lên mất nhịp dưới chân ông.”
The Liverpool Scene chính thức tan rã vào tháng 4 năm 1970.
Adrian Henri được nhớ đến nhiều nhất với vai trò là người sáng lập nhóm nhạc thơ-rock The Liverpool Scene và là một trong ba nhà thơ góp mặt trong tuyển tập thơ bán chạy The Mersey Sound, cùng với Brian Patten và Roger McGough. Bộ ba nhà thơ Liverpool này nổi bật trong phong trào văn hóa Merseybeat của thành phố vào những năm 1960 và 1970. Ông được Edward Lucie-Smith mô tả trong cuốn British Poetry since 1945 là “nhà lý luận” của ba người. Việc Henri đưa văn hóa đại chúng vào thơ ca đã giúp mở rộng đối tượng độc giả của thơ, đặc biệt là trong giới trẻ Anh quốc những năm 1960. Ông chịu ảnh hưởng từ trường phái tượng trưng Pháp trong thơ và trường phái siêu thực trong hội họa.
Ông nội của Henri là một thủy thủ đến từ Mauritius, định cư tại Birkenhead, Cheshire, nơi Henri chào đời. Năm 1938, khi mới 6 tuổi, Henri chuyển đến sống tại Rhyl. Ông theo học mỹ thuật tại Newcastle và từng giảng dạy một thời gian ngắn tại Trường Công giáo Preston trước khi giảng dạy tại các trường nghệ thuật ở Manchester và Liverpool.
Henri có mối quan hệ gần gũi với nhiều nghệ sĩ cùng thời trong khu vực, bao gồm họa sĩ pop art Neville Weston và nghệ sĩ ý niệm Keith Arnatt. Năm 1972, ông giành được một giải thưởng lớn tại cuộc thi hội họa John Moores. Trong thập niên 1970, ông là chủ tịch Hiệp hội Nghệ thuật Merseyside và Học viện Nghệ thuật Liverpool, đồng thời là giáo sư danh dự của Đại học John Moores thành phố.
Henri kết hôn hai lần nhưng không có con. Sự nghiệp của ông trải dài từ họa sĩ, nhà thơ, giáo viên đến nghệ sĩ nhạc rock, nhà viết kịch và soạn giả. Ông từng là bạn với John Lennon, George Melly, Allen Ginsberg, Willy Russell, John Willett, và Paul McCartney.
Không giống như McGough và Patten, Henri đã khước từ ánh đèn sân khấu của giới văn nghệ London, chọn ở lại Liverpool và nói rằng không nơi nào ông yêu hơn thành phố ấy.
Những tác phẩm xuất bản đáng chú ý của ông bao gồm The Mersey Sound (cùng McGough và Patten) — tuyển tập thơ bán chạy đưa cả ba nhà thơ đến với công chúng rộng rãi hơn — cũng như Wish You Were Here và Not Fade Away.
Ông là linh hồn của ban nhạc The Liverpool Scene, ban nhạc đã phát hành bốn album kết hợp giữa thơ và nhạc. Trước đó, vào năm 1955, ông từng chơi đàn washboard trong ban nhạc King’s College, Newcastle Skiffle Group. Henri rất tin vào việc trình diễn thơ trực tiếp, và đã đọc thơ tại nhiều địa điểm đa dạng cũng như tổ chức các hội thảo thơ ca tại trường học và cao đẳng. Một trong những buổi đọc thơ lớn cuối cùng của ông là tại lễ ra mắt tạp chí The Argotist năm 1996.
Ông qua đời tại Liverpool, hưởng thọ 68 tuổi sau một thời gian dài chống chọi với bệnh tật. Ngay trước khi mất, ông được trao tặng danh hiệu “Công dân Danh dự của Thành phố Liverpool” để ghi nhận đóng góp của ông cho đời sống văn hóa thành phố. Ông cũng nhận bằng tiến sĩ danh dự từ Đại học Liverpool.
Henri từng mô tả triết lý sống thời trẻ của mình bằng câu nói:
“Nếu bạn nghĩ mình có thể làm điều đó và bạn muốn làm điều đó — thì hãy làm đi.”
Adrian Henri được đánh giá là một trong những gương mặt tiêu biểu và độc đáo của nền thơ ca Anh đương đại thế kỷ 20, đặc biệt trong bối cảnh văn hóa đại chúng bùng nổ tại Liverpool những năm 1960–1970.
Edward Lucie-Smith, nhà phê bình và biên tập nổi tiếng, từng gọi Adrian Henri là “theoretician” (nhà lý thuyết) của bộ ba “The Liverpool Poets” (cùng với Roger McGough và Brian Patten). Ông không chỉ là người viết mà còn là người xây dựng nên tinh thần và mỹ học đặc trưng của nhóm, thông qua sự pha trộn giữa thơ ca, hội họa, nhạc rock, và văn hóa đại chúng.
Henri được ca ngợi là người đã mở rộng đối tượng tiếp cận thơ ca đến tầng lớp thanh niên. Bằng cách sử dụng chất liệu đời thường – đèn neon, xe buýt, âm nhạc đại chúng, chuyện yêu đương và chính trị – ông khiến thơ trở nên gần gũi, sống động và mang hơi thở đường phố. Tác phẩm của ông phá vỡ ranh giới giữa nghệ thuật cao cấp và văn hóa bình dân, giữa thơ truyền thống và hiện đại.
Henri là một nghệ sĩ đa tài: nhà thơ, họa sĩ, nhạc sĩ, nhà trình diễn, nhà viết kịch. Phong cách sáng tạo của ông được ví như “total art” – nghệ thuật toàn diện. Tạp chí The Argotist từng mô tả ông là người tiên phong trong việc phá vỡ các giới hạn thể loại và truyền thống, khiến nghệ thuật trở thành một trải nghiệm tổng thể, không bị chia cắt giữa hình ảnh, ngôn từ và âm thanh.
Khác với nhiều nghệ sĩ thời đó chọn London là trung tâm nghệ thuật, Adrian Henri kiên quyết ở lại Liverpool. Điều này không chỉ là lựa chọn cá nhân mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc của ông với đời sống văn hóa thành phố – nơi đã nuôi dưỡng tinh thần phản kháng, tự do và sáng tạo của ông. Năm 2000, thành phố Liverpool đã trao tặng ông danh hiệu Freedom of the City để ghi nhận cống hiến đó.
Ảnh hưởng bởi chủ nghĩa tượng trưng Pháp và nghệ thuật siêu thực, thơ của Henri thường mang tính hình ảnh cao, phi logic truyền thống nhưng tràn đầy cảm xúc, khao khát và ám ảnh. Những bài như I Want to Paint, Love Poem, hay Galactic Lovepoem thể hiện sự hòa quyện giữa lãng mạn, phản kháng và cái nhìn hài hước với thế giới hiện đại.
Adrian Henri không được đánh giá là nhà thơ “kinh điển” theo chuẩn mực học thuật, nhưng ông lại là một biểu tượng văn hóa độc đáo, người làm thơ bằng cả tinh thần nghệ sĩ và trái tim nổi loạn. Với giới trẻ và những ai yêu sự tự do trong sáng tạo, ông là một nhân vật truyền cảm hứng mãnh liệt.
Sau đây là một số bài thơ của Ông:
LOVE IS…
Love is...
Love is feeling cold in the back of vans
Love is a fanclub with only two fans
Love is walking holding paintstained hands
Love is.
Love is fish and chips on winter nights
Love is blankets full of strange delights
Love is when you don't put out the light
Love is
Love is the presents in Christmas shops
Love is when you're feeling Top of the Pops
Love is what happens when the music stops
Love is
Love is white panties lying all forlorn
Love is pink nightdresses still slightly warm
Love is when you have to leave at dawn
Love is
Love is you and love is me
Love is prison and love is free
Love's what's there when you are away from me
Love is...
TÌNH YÊU LÀ…
Tình yêu là…
Là run lên sau thùng xe lạnh buốt
Là hội người hâm mộ chỉ có hai người thuộc
Là tay trong tay lấm màu sơn nhuộm
Tình yêu là…
Tình yêu là cá chiên khoai trong đêm giá
Là chăn ấm đầy hương lạ bay xa
Là khi đèn vẫn để nguyên không tắt
Tình yêu là…
Tình yêu là quà tặng trong cửa hàng Noel
Là cảm giác “Top of the Pops” êm đềm
Là khi âm nhạc ngừng – và tim vẫn nện
Tình yêu là…
Tình yêu là chiếc quần lót trắng bị quên
Là váy ngủ hồng còn chút hơi ấm bên
Là khi rạng sáng phải rời nhau buốt lạnh
Tình yêu là…
Tình yêu là em, và cũng là anh
Là nhà tù – mà cũng tự do tung cánh
Là điều ở lại… khi chẳng còn ai cạnh
Tình yêu là…
ANY PRINCE TO ANY PRINCESS POEM
August is coming
and the goose, I'm afraid,
is getting fat.
There have been
no golden eggs for some months now.
Straw has fallen well below market price
despite my frantic spinning
and the sedge is,
as you rightly point out,
withered.
I can't imagine how the pea
got under your mattress. I apologize
humbly. The chambermaid has, of course,
been sacked. As has the frog footman.
I understand that, during my recent fact-finding tour of the
Golden River,
despite your nightly unavailing efforts,
he remained obstinately
froggish.
I hope that the Three Wishes granted by the General
Assembly
will go some way towards redressing
this unfortunate recent sequence of events.
The fall in output from the shoe-factory, for example:
no one could have foreseen the work-to-rule
by the National Union of Elves. Not to mention the fact
that the court has been fast asleep
for the last six and a half years.
The matter of the poisoned apple has been taken up
by the Board of Trade: I think I can assure you
the incident will not be
repeated.
I can quite understand, in the circumstances,
your reluctance to let down
your golden tresses. However
I feel I must point out
that the weather isn't getting any better
and I already have a nasty chill
from waiting at the base
of the White Tower. You must see
the absurdity of the
situation.
Some of the courtiers are beginning to talk,
not to mention the humble villagers.
It's been three weeks now, and not even
a word.
Princess,
a cold, black wind
howls through our empty palace.
Dead leaves litter the bedchamber;
the mirror on the wall hasn't said a thing
since you left. I can only ask,
bearing all this in mind,
that you think again,
let down your hair,
reconsider.
BẤT KỲ HOÀNG TỬ NÀO GỬI ĐẾN BẤT KỲ CÔNG CHÚA NÀO
Tháng Tám sắp về rồi
và – thật tiếc – con ngỗng đã bắt đầu béo.
Từ mấy tháng nay
chẳng còn quả trứng vàng nào cả.
Rơm rạ thì rớt giá thảm thương
dù anh vẫn quay sợi điên cuồng,
và lau sậy thì – như em đã nhắc –
đã úa tàn.
Anh không hiểu sao
lại có hạt đậu dưới đệm em nằm.
Anh xin lỗi – chân thành.
Cô hầu phòng, dĩ nhiên, đã bị sa thải.
Cả chú ếch hầu tước cũng vậy.
Anh nghe nói, trong chuyến công du tìm hiểu thực địa
dọc sông Vàng,
dù em mỗi đêm đều cố gắng hết mình,
nhưng hắn vẫn ngoan cố
giữ nguyên hình ếch.
Mong rằng Ba Điều Ước
mà Hội đồng Toàn quốc đã ban
sẽ phần nào bù đắp
cho chuỗi sự việc bất hạnh gần đây.
Ví dụ như nhà máy đóng giày sụt sản lượng:
ai mà ngờ được lũ Yêu tinh
lại đình công theo luật.
Chưa kể đến chuyện cả triều đình
đã ngủ say
suốt sáu năm rưỡi trời.
Vấn đề quả táo độc
đã được Cục Giao thương thụ lý:
anh tin có thể bảo đảm
chuyện ấy sẽ không tái diễn.
Với những gì đã xảy ra,
anh hoàn toàn hiểu
vì sao em không chịu
thả tóc vàng xuống.
Tuy nhiên
anh cũng phải nói thật rằng
thời tiết đang ngày một tệ hơn
và anh thì đã bắt đầu cảm lạnh
vì đứng chờ mãi
dưới chân Tháp Trắng.
Em phải thấy
chuyện này thật vô lý.
Đám cận thần bắt đầu xì xào,
chưa nói đến lũ dân làng.
Ba tuần rồi đấy,
và chưa một lời hồi đáp.
Công chúa yêu dấu,
gió đen buốt lạnh
gào rít qua hoàng cung trống rỗng.
Lá chết phủ đầy phòng ngủ;
chiếc gương trên tường
từ ngày em đi
cũng chẳng nói năng gì.
Anh chỉ mong –
với tất cả những điều ấy trong lòng –
rằng em sẽ nghĩ lại,
thả tóc xuống,
và… suy nghĩ lại.
IN THE MIDNIGHT HOUR
When we meet
in the midnight hour
country girl
I will bring you night flowers
coloured like your eyes
in the moonlight
in the midnight
hour
I remember
Your cold hand
held for a moment among strangers
held for a moment among dripping trees
in the midnight hour
I remember
Your eyes coloured like the autumn landscape
walking down muddy lanes
watching sheep eating yellow roses
walking in city squares in winter rain
kissing in darkened hallways
walking in empty suburban streets
saying goodnight in deserted alleyways
in the midnight hour
Andy Williams singing `We'll keep a Welcome in the
Hillsides' for us
When I meet you at the station
The Beatles singing `We Can Work it Out' with James
Ensor at the harmonium
Rita Hayworth in a nightclub singing `Arcade Mia'
I will send you armadas
of love vast argosies of flowers
in the midnight hour
country girl
when we meet
in the moonlight
midnight
hour
country girl
I will bring you
yellow
white
eyes
bright
moon
light
mid
night
flowers
in the midnight hour.
LÚC NỬA ĐÊM
Khi ta gặp nhau
vào giờ nửa đêm
em – cô gái đồng quê –
anh sẽ mang tặng em
những đoá hoa đêm
màu như mắt em
dưới ánh trăng
trong khoảnh khắc
nửa đêm.
Anh nhớ…
Bàn tay lạnh
giữ chặt giây lát giữa đám đông xa lạ
giữ chặt giây lát dưới cành cây ướt mưa
trong giờ nửa đêm.
Anh nhớ…
Đôi mắt em màu của mùa thu
ta bước qua lối mòn bùn lầy
nhìn đàn cừu gặm hoa hồng vàng
lang thang quảng trường mùa đông mưa gió
hôn nhau trong hành lang tối
bước trên đường phố vắng ngoại ô
nói lời tạm biệt nơi ngõ hẹp hoang sơ
vào lúc nửa đêm.
Andy Williams hát
“We’ll keep a Welcome in the Hillsides” cho đôi ta
Khi anh đến nhà ga gặp em
The Beatles ngân “We Can Work it Out”
có cả James Ensor chơi đàn harmonium
Rita Hayworth trong hộp đêm
hát “Arcade Mia”…
Anh sẽ gửi em những hạm đội
tình yêu – đoàn thuyền hoa tràn ngập
vào lúc nửa đêm
em – cô gái đồng quê –
khi ta gặp lại nhau
dưới ánh trăng
giờ nửa đêm
em – cô gái đồng quê –
anh sẽ mang đến cho em
những đoá hoa
vàng
trắng
mắt
sáng
trăng
sáng
nửa
đêm
hoa
nở
trong giờ nửa đêm.
LOVE POEM / COLOUR SUPPLEMENT POEM
It was our first great war
And after the first successful sortie
Into the nomansgland between her thighs
We waited anxiously every month
for poppysellers to appear in her streets.
BÀI THƠ TÌNH / BÀI THƠ PHỤ TRANG MÀU
Đó là cuộc chiến vĩ đại đầu tiên của chúng tôi
Và sau chuyến đột kích đầu tiên thành công
vào vùng đất không người giữa hai bắp đùi nàng
Chúng tôi hồi hộp chờ đợi mỗi tháng
xem người bán hoa anh túc có xuất hiện trên phố nàng không.
DON’T WORRY, EVERYTHING’S GOING TO BE ALL RIGHT
Don't worry
If your boyfriend doesn't treat you right
baby
Everything's going to be all right
come with me
And every poem I write will have your name in it
Don't worry
If the factories and villas cover the countryside
Everything's going to be all right
England will be given back to the animals
and we'll find a home under fern leaves known only to foxes
Don't worry
If I can't afford to buy you coffee after school
Everything's going to be all right
Soon the poem will replace the pound sterling as
international currency
and Britain Will get on the poem standard again
Don't worry
About those lunatics in the government
Everything's going to be all right
The country will be governed by beautiful girls under I8
(and you will let me carry your portfolio home from the
House)
Don't worry About what happened the other night
Everything's going to be all right
They'll give you contraceptive pills shaped like jellybabies
with your milk at playtime
Don't worry about what your Dad says about the younger generation
Everything's going to be all right
There'll be involuntary euthanasia for everyone over 30
not a poet painter or musician.
Don't worry
About the rain
Everything's going to be all right
The streets will be covered with tiny pink flowers
like the ones on your suspender belt
Bathing suits will be banned from beaches
School uniforms will be the only kind allowed in public
Your end‑of‑term report will be marked out of 100 for sex
appeal (and you will be Top of the Form)
Policemen will be beaten up by poets
Trade Unions will be taken over by workers
There'll be 24‑hour licensing
And everything will be on the National Drink Service
your parents will wake us every morning with breakfast
Your teacher will smile at notes saying we stayed in bed late
Your face will be in every art gallery
Your name in every book of poetry
So Don't
worry Everything's going to be all right.
ĐỪNG LO, MỌI CHUYỆN RỒI SẼ ỔN THÔI
Đừng lo
Nếu bạn trai em chẳng đối xử đàng hoàng
em yêu à
Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
hãy đi cùng anh
Và mỗi bài thơ anh viết sẽ có tên em trong đó
Đừng lo
Nếu nhà máy và biệt thự phủ kín thôn làng
Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
Nước Anh sẽ được trả lại cho muông thú
và ta sẽ tìm thấy mái nhà dưới tán dương xỉ, nơi chỉ cáo mới biết
Đừng lo
Nếu anh chẳng đủ tiền mua cà phê sau buổi học
Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
Sớm thôi, thơ ca sẽ thay thế đồng bảng
trở thành đơn vị tiền tệ quốc tế
và nước Anh sẽ quay lại chuẩn thơ
Đừng lo
Về lũ điên đang cầm quyền
Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
Đất nước sẽ được điều hành bởi những cô gái xinh đẹp dưới 18
(và em sẽ để anh xách cặp tài liệu về nhà từ nghị viện)
Đừng lo
Về chuyện đêm hôm nọ
Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
Người ta sẽ phát kẹo tránh thai hình gấu dẻo
kèm theo sữa lúc ra chơi
Đừng lo
Về những gì bố em nói về thế hệ trẻ
Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
Sẽ có trợ tử bắt buộc cho ai trên 30
nếu không phải là nhà thơ, họa sĩ hay nhạc sĩ
Đừng lo
Về cơn mưa
Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
Đường phố sẽ phủ đầy hoa hồng li ti
giống như hoa trên dây nịt của em
Áo tắm sẽ bị cấm ở bãi biển
đồng phục học sinh sẽ là thứ duy nhất được phép mặc nơi công cộng
Bảng điểm cuối kỳ sẽ chấm trên thang điểm 100 cho độ quyến rũ
(và em sẽ đứng đầu lớp)
Cảnh sát sẽ bị các nhà thơ đánh đòn
Công đoàn sẽ do công nhân nắm quyền
Sẽ có quán mở cửa suốt 24 giờ
Và tất cả sẽ thuộc về Dịch vụ Quốc gia về Rượu
Cha mẹ em sẽ đánh thức tụi mình mỗi sáng bằng bữa điểm tâm
Giáo viên sẽ mỉm cười khi đọc giấy xin phép ở lại giường muộn
Khuôn mặt em sẽ hiện diện trong mọi phòng tranh
Tên em sẽ nằm trong mọi tập thơ
Nên
Đừng lo
Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.
GALACTIC LOVEPOEM POEM.
Warm your feet at the sunset
Before we go to bed
Read your book by the light of Orion
With Sirius guarding your head
Then reach out and switch off the planets
We'll watch them go out one by one
You kiss me and tell me you love me
By the light of the last setting sun
We'll both be up early tomorrow
A new universe has begun.
BÀI THƠ TÌNH NGÂN HÀ
Sưởi ấm đôi chân em bên hoàng hôn rực cháy
Trước khi mình lên giường ngủ say
Đọc sách dưới ánh chòm Orion lấp lánh
Sirius canh giấc mộng đêm nay
Rồi em với tay tắt từng hành tinh nhỏ
Mình nhìn chúng vụt tắt dần xa
Em hôn anh và thầm thì lời yêu đó
Dưới ánh hoàng hôn cuối cùng phai nhòa
Sớm mai đôi ta lại thức dậy
Vũ trụ mới vừa khởi đầu đây mà.
I WANT TO PAINT
I
I want to paint
2000 dead birds crucified on a background of night
Thoughts that lie too deep for tears
Thoughts that lie too deep for queers
Thoughts that move at 186,000 miles/second
The Entry of Christ into Liverpool in 1966
The installation of Roger McGough in the Chair of Poetry at Oxford
Francis Bacon making the President's Speech at the Royal Academy dinner
I want to paint
50 life-sized nudes of Marianne Faithfull
(all of them painted from life)
Welsh Maids by Welsh Waterfalls
Heather Holden as Our Lady of Haslingden
A painting as big as Piccadilly full of neon signs and buses
Christmas decorations and beautiful girls with dark blonde hair shading their faces
I want to paint
The assassination of the entire Royal Family
Enormous pictures of every pavingstone in Canning Street
The Beatles composing a new national anthem
Brian Patten writing poems with a flamethrower on disused ferry boats
A new cathedral 50 miles high made entirely of pram wheels
An empty Woodbine packet covered in kisses
I want to paint
A picture made from the tears of dirty-faced children in Chatham Street
I want to paint
I LOVE YOU across the steps of St. George's hall
I want to paint
Pictures
II
I want to paint
The Simultaneous and Historical Faces of Death
10,000 shocking pink hearts with your name on
The phantom negro postmen who bring me money in my dreams
The first plastic daffodil of spring pushing its way
Through the OMO packets in the supermarket
The portrait of every sixth-form schoolgirl in the country
A full-scale map of the world with YOU at the centre
An enormous lily-of-the-valley with every flower on a separate canvas
Life-sized jelly babies shaped like Hayley Mills
A black-and-red flag flying over Parliament
I want to paint
Every car crash on all the motorways of England
Pere Ubu at 11 o'clock at night in Lime Street
A SYSTEMATIC DERANGEMENT OF ALL THE SENSES
in black running letters 50 miles high over Liverpool
I want to paint
Pictures that children play hopscotch on
Pictures that can be used as evidence at murder trials
Pictures that can be used to advertise cornflakes
Pictures that can be used to frighten naughty children
Pictures worth their weight in money
Pictures that tramps can live in
Pictures that children would find in their stockings on Christmas morning
Pictures that teenage lovers can send each other
I want to paint
pictures.
TÔI MUỐN VẼ
I
Tôi muốn vẽ
2000 con chim chết bị đóng đinh trên nền trời đêm
Những ý nghĩ sâu hơn cả nước mắt
Những ý nghĩ sâu hơn cả dục vọng
Những ý nghĩ lao nhanh 186.000 dặm một giây
Cảnh Chúa vào Liverpool năm 1966
Lễ nhậm chức của Roger McGough tại ghế Chủ nhiệm Thơ ca Oxford
Francis Bacon đọc diễn văn khai mạc tại bữa tối Học viện Hoàng gia
Tôi muốn vẽ
50 bức khoả thân kích thước thật của Marianne Faithfull
(tất cả đều vẽ từ người thật)
Những cô hầu gái xứ Wales bên thác nước xứ Wales
Heather Holden trong vai Đức Mẹ Haslingden
Một bức tranh to như quảng trường Piccadilly, ngập ánh đèn neon và xe buýt
Trang hoàng Giáng Sinh, những cô gái xinh đẹp tóc vàng sẫm che mặt dưới ánh đèn
Tôi muốn vẽ
Cảnh ám sát toàn bộ hoàng gia
Những bức tranh khổng lồ về từng phiến đá lát ở phố Canning
The Beatles sáng tác quốc ca mới
Brian Patten viết thơ bằng súng phun lửa trên những chiếc phà bỏ hoang
Một thánh đường cao 80 cây số dựng từ bánh xe nôi trẻ con
Một bao thuốc Woodbine rỗng phủ đầy nụ hôn
Tôi muốn vẽ
Một bức tranh làm từ nước mắt của những đứa trẻ mặt lem luốc ở phố Chatham
Tôi muốn vẽ
Chữ “ANH YÊU EM” trải dài trên những bậc thang toà St. George’s
Tôi muốn vẽ
Tranh.
II
Tôi muốn vẽ
Những gương mặt của Cái chết – đồng thời và xuyên lịch sử
10.000 trái tim hồng chóe mang tên em
Những người đưa thư da đen bóng ma mang tiền đến trong giấc mơ tôi
Bông thủy tiên nhựa đầu tiên của mùa xuân
chồi lên xuyên qua các hộp bột giặt OMO trong siêu thị
Chân dung của mọi nữ sinh lớp mười hai trên toàn quốc
Bản đồ thế giới tỉ lệ thật với EM ở chính giữa
Một nhành linh lan khổng lồ – mỗi bông hoa trên một khung vải riêng
Những em kẹo dẻo hình người kích cỡ thật giống Hayley Mills
Lá cờ đỏ đen tung bay trên nóc Quốc hội
Tôi muốn vẽ
Mọi tai nạn xe hơi trên các xa lộ nước Anh
Père Ubu lúc 11 giờ đêm trên phố Lime
“MỘT SỰ RỐI LOẠN CÓ HỆ THỐNG CỦA MỌI GIÁC QUAN”
bằng chữ đen chạy dài cao 80 cây số trên bầu trời Liverpool
Tôi muốn vẽ
Những bức tranh trẻ con nhảy lò cò trên đó
Tranh dùng làm bằng chứng tại các phiên tòa giết người
Tranh quảng cáo ngũ cốc ăn sáng
Tranh dọa lũ trẻ nghịch ngợm
Tranh có giá bằng vàng
Tranh để người lang thang chui vào sống
Tranh lũ nhỏ sẽ tìm thấy trong vớ Giáng Sinh buổi sáng
Tranh những cặp yêu nhau tuổi mới lớn sẽ gửi cho nhau
Tôi muốn vẽ
tranh.
NIGHT SONG
So we'll go no more a-raving
So late into the night
Though the heart be still as loving
And the neonsigns so bright
Ate my breakfast egg this morning
playing records from last night
woke to hear the front door closing
as the sky was getting light
No more fish-and-chips on corners
Watching traffic going by
No more branches under streetlamps
No more leaves against the sky
No more blues by Otis Redding
No more coffee no more bread
No more dufflecoats for bedding
No more cushions for your head
Though the night is daylight-saving
And the day returns too soon
Still we'll go no more a-raving
By the light of the moon.
KHÚC ĐÊM
Ta sẽ thôi không lang thang nữa
Giữa đêm khuya tỏa ánh mờ
Dẫu tim còn yêu tha thiết
Dẫu đèn neon vẫn rực rỡ như xưa
Bữa sáng ăn trứng trong câm lặng
Nghe đĩa nhạc tối qua còn quay
Nghe tiếng cửa trước khép vội
Khi rạng đông vừa loé chân mây
Thôi rồi góc phố – cá chiên, khoai nóng
Thôi nhìn xe trôi giữa dòng người
Thôi cành cây dưới ngọn đèn đường
Lá thôi in bóng lên nền trời
Không còn blues giọng Otis buồn sâu
Không còn cà phê, ổ bánh thơm nâu
Áo choàng lính không thành chăn gối
Không còn gối đầu bằng tay nhau
Dẫu đêm mang sắc trời mùa hạ
Và ngày về sớm quá, mông lung
Vẫn thôi không còn đi hoang nữa
Dưới ánh dịu dàng của vầng trăng.
THÂN TRỌNG SƠN
Dịch và giới thiệu
Tháng 8 / 2025
Nguồn:
https://www.poemhunter.com/adrian-henri/
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire