jeudi 18 septembre 2008

PARIS CÓ GÌ LẠ KHÔNG EM




QU’Y A-T-IL DE NOUVEAU À PARIS ?



Qu’y a-t-il de nouveau à Paris ?

Tu resteras sage après que je serai parti ?

Les allées parsemées de fleurs du printemps,

Tu me chercheras dans les ailes d’oiseaux volants ?



Qu’y a-t-il de nouveau à Paris ?

Je reviendrai des rives de la Seine

Je reviendrai d’un cours d’eau blanchi

Est-ce la robe du brouillard ou la tienne ?



Au bord du rivage tu te tiens tout près

Cache-moi la lune, je t’en prie,

Si tu recours aux eaux du courant,

Je te chercherai à l’ombre du disque d’argent.



Mon haleine se mélangera avec la vapeur de nuit

Chaque fois que le brouillard se dissipe en partie

Lorsque s’ éclaircit un ciel étoilé

Je sens dans le vent tes yeux me regarder.



Je prendrai doucement tes deux mains

Tes cheveux, je les appellerai nuées,

Nous nous trouverons aux horizons lointains,

Je verrai encore les nuages blancs flotter.



J’ écrirai des vers sur le voile du temps,

Vers tout remplis de scènes de jalousie,

Est-ce toi, ou le clair de lune resplendissant

Qui, dans tes yeux, s’est bien noyé ?



Je ferai vibrer des airs transparents

Pourtant on n’entend retentir aucun son

Sinon une nostalgie mêlée au souffle du vent

Qui nous réconforte après la séparation.



Qu’y a-t-il de nouveau à Paris ?

Je reviendrai, les yeux d’un noir luisant,

Si mon âme est la senteur des granules du riz gluant,

Quelles mains serviront de feuilles de lotus, je me dis.



Traduction de THÂN TRỌNG SƠN

9 / 2008



PARIS CÓ GÌ LẠ KHÔNG EM ?


Paris có gì lạ không em?

Mai anh về em có còn ngoan

Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ

Em có tìm anh trong cánh chim



Paris có gì lạ không em?

Mai anh về giữa bến sông Seine

Anh về giữa một giòng sông trắng

Là áo sương mù hay áo em ?



Em có đứng ở bên bờ sông?

Làm ơn che khuất nửa vừng trăng

Anh về có nương theo giòng nước

Anh sẽ tìm em trong bóng trăng



Anh sẽ thở trong hơi sương khuya

Mỗi lần tan một chút sương sa

Bao giờ sáng một trời sao sáng

Là mắt em nhìn trong gió đưa ...



Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay

Tóc em anh sẽ gọi là mây

Ngày sau hai đứa mình xa cách

Anh vẫn được nhìn mây trắng bay



Anh sẽ chép thơ trên thời gian

Lời thơ toàn những chuyện hờn ghen

Vì em hay một vừng trăng sáng

Đã đắm trong lòng cặp mắt em ?



Anh sẽ đàn những phím tơ trùng

Anh đàn mà chả có thanh âm

Chỉ nghe gió thoảng niềm thương nhớ

Để lúc xa vời đỡ nhớ nhung



Paris có gì lạ không em?

Mai anh về mắt vẫn lánh đen

Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm

Chả biết tay ai làm lá sen ?...


NGUYÊN SA




( Nhạc NGÔ THỤY MIÊN - Tiếng hát NGỌC HẠ )





Aucun commentaire: