Lên xe tiễn em đi
chưa bao giờ buồn thế
trời mùa đông
suốt đời làm chia ly
Tiễn em về xứ mẹ
anh nói bằng tiếng hôn
không còn gì lâu hơn
một trăm ngày xa cách
Ga Lyon đèn vàng
tuyết rơi buồn mênh mang
cầm tay em muốn khóc
nói chi cũng muộn màng
Hôn nhau phút này rồi
chia tay nhau tức khắc
khóc đi em. khóc đi em
hỡi người yêu xóm học
để sương thấm bờ đêm
đường anh đi tràn ngập lệ buồn em...
Ôi đêm nay
chưa bao giờ buồn thế
trời mùa đông
suốt đời làm chia ly
Tàu em đi tuyết phủ
toa anh lạnh gió đầy
làm sao anh không rét
cho ấm mộng đêm nay
và mơ ngon trên khắp nẻo đường rầy !
Trời em mơ có sao
mình anh đêm ở lại
trời mùa đông
không bao giờ có sao
trời mùa đông
chưa bao giờ buồn thế !
CUNG TRẦM TƯỞNG
TE RECONDUIRE À LA GARE
À la gare je te reconduis
Je me sens plus triste que jamais
Le ciel de l’hiver à
Tant de séparations se passent en ces lieux.
Te reconduisant à ton pays,
Je m’exprime par des baisers.
Rien ne dure plus longtemps
Que cent jours d’éloignement.
La Gare de Lyon aux faibles lueurs
S’attriste avec de la neige.
Serrant ma main, tu t’apprêtes à verser des pleurs,
Toute parole semblerait tardive.
On se donne à présent un baiser,
Vient déjà le moment de se quitter.
Pleure, pleure, ô mon aimée
Du quartier des apprentis,
Que le brouillard imprègne la nuit,
Que tes tristes larmes inondent mes allées !
Cette nuit-ci
Plus triste que jamais,
Le ciel de l’hiver à
Tant de séparations se passent en ces lieux.
La neige recouvre ton train,
Le vent glacial emplit ma voiture.
Comment m’épargner de la froidure
Pour réchauffer mon sommeil de cette soirée
Pour bercer mes rêves le long de la voie ferrée.
Le ciel de tes rêves est tout étoilé
Toute la nuit, solitaire, je suis resté.
Le ciel de l’hiver à
Comme toujours, aucune étoile n’est vue.
Le ciel de l’hiver à
Quelle tristesse jamais connue !
Traduction de THÂN TRỌNG SƠN
9 / 2008
( Nhạc PHẠM DUY - Tiếng hát Ý LAN )