mercredi 24 septembre 2008

HÃY ÔM HÔN EM




Trong một khu phố ở thành phố Ánh sáng

Nơi luôn tối đen nơi chẳng có không khí bao giờ

Và đông cũng như hè lúc nào cũng như mùa đông

Nàng đang đứng nơi cầu thang

Chàng bên cạnh nàng và nàng bên cạnh chàng

Lúc này là ban đêm

Và nàng nói với chàng

Ở đây tối như mực

Không có chút khí trời

Đông cũng như hè lúc nào cũng là mùa đông

Mặt trời của Chúa nhân từ không chiếu tới chỗ chúng ta

Vì còn bận rộn quá nhiều ở những khu phố giàu có

Hãy siết chặt em trong vòng tay anh

Hãy ôm hôn em

Hãy ôm hôn em thật lâu

Hãy ôm hôn em

Để lát nữa sẽ là quá muộn

Đời chúng mình là giây phút này đây

Ở đây ta chết vì đủ thứ

Vì nóng vì lạnh

Chết cóng hay chết ngạt

Ta không có khí thở

Nếu anh thôi không ôm hôn em nữa

Chừng như em sẽ chết ngạt mất thôi

Anh mười lăm và em cũng mười lăm tuổi rồi

Cả hai ta vậy là tròn ba mươi

Tuổi ba mươi ta không còn là trẻ nhỏ

Ta đã có quyền lao động

Ta đã có quyền ôm hôn nhau

Để lát nữa sẽ là quá muộn

Đời chúng mình là giây phút này đây

Hãy ôm hôn em.




THÂN TRỌNG SƠN

Dịch từ tiếng Pháp




EMBRASSE-MOI



C ‘était dans un quartier de la ville Lumière

Où il fait toujours noir où il n'y a jamais d'air

Et l'hiver comme l’été c'est toujours l'hiver

Elle était dans l'escalier

Lui à côté d'elle elle à côté de lui

C'était la nuit

Et elle lui disait

Ici il fait noir

Il n'y a pas d'air

L'hiver comme l’été c'est toujours l'hiver

Le soleil du bon Dieu ne brill' pas de notr' côté

Il a bien trop à faire dans les riches quartiers

Serre- moi dans tes bras

Embrasse-moi

Embrasse-moi longtemps

Embrasse-moi

Plus tard il sera trop tard

Notre vie c'est maintenant

Ici on crève de tout

De chaud de froid

On gèle on étouffe

On n'a pas d'air

Si tu cessais de m'embrasser

Il m'semble que j'mourrais étouffée

T'as quinze ans j'ai quinze ans

A nous deux ça fait trente

A trente ans on n'est plus des enfants

On a bien le droit de travailler

On a bien celui de s'embrasser

Plus tard il sera trop tard

Notre vie c'est maintenant

Embrasse-moi.



JACQUES PRÉVERT

Aucun commentaire: