vendredi 15 août 2008

Mùa thu không trở lại





nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu

Đối với tôi... là một mối tình xa xưa thời còn trai trẻ. Gặp nàng vào mùa xuân, mùa hạ tình nồng cháy và mùa thu nàng ra đi. Hôm tiễn nàng ra sân bay, tôi trở về nhà phải đi ngang qua khu vườn Luxembourg . Khu vườn đó, khi tôi đi ngang, tôi chợt nhận ra mùa thu, vì chân mình đá rất nhiều lá vàng, trong tôi tự nhiên vang một giai điệu 'Em ra đi mùa thu, mùa thu không trở lại...' Dù là mùa thu ở Paris rất đẹp, nhưng mà từ mùa thu đó, với tôi, mùa thu không bao giờ trở lại nữa, chỉ có thế thôi.


Mùa Thu Không Trở Lại-Ánh Tuyết
Được tìm bởi Baamboo.com



Mùa Thu không trở lại

Em ra đi mùa thu

mùa thu không trở lại

em ra đi mùa thu

sương mờ giăng âm u

em ra đi mùa thu

mùa thu không còn nữa

đếm lá úa mùa thu

đo sầu ngập tim tôi

Ngày em đi

nghe chơi vơi não nề

qua vườn Luxembourg

sương rơi che phố mờ

buồn này ai có mua?

từ chia ly

nghe rơi bao lá vàng

ngập giòng nước sông Seine

mưa rơi trên phím đàn

chừng nào cho tôi quên

Hôm em ra đi mùa thu

mùa thu không trở lại

lá úa khóc người đi

sương mờ dâng lên mi

em ra đi mùa thu

mùa lá rơi ngập ngừng

đếm lá úa sầu lên

bao giờ cho tôi quên

Phạm trọng Cầu

L’automne ne revient pas.

Tu es partie en automne

L’automne ne revient pas

Tu es partie en automne

Tout s’est enfumé de brouillard.

Tu es partie en automne

L’automne n’existerait plus

J’allais compter les feuilles fanées

Pour mesurer la tristesse de mon cœur.

Le jour de ton départ

Je sentais monter en moi une langueur infinie

En traversant le jardin du Luxembourg

La ville apparaissait indistincte dans la pluie

Et cette tristesse, on daignait l’acheter ?

Depuis notre séparation

Tant de feuilles jaunies

Ont jonché la surface de la Seine

Tant de gouttes de pluie ont frappé les touches du piano

Jusques à quand pourrais-je oublier

Ce jour d’automne où tu es partie

L’automne ne revient pas

Les feuilles se fanaient pour te pleurer

Tes yeux sombraient dans le brouillard.

Tu es partie en automne

Où, perplexes, les feuilles tombaient

Et en les comptant, je me sentais plus triste encore

Jusques à quand pourrais-je oublier ?

Adaptation en français :

THÂN TRONG SƠN

Aucun commentaire: