dimanche 7 juin 2009

LE SOLEIL ROUGE




Tel le cœur qui apporte l’amour de la vie humaine

Mêlé à l’âme poétique imprégnée de lueurs solaires

Les fleurs pensives de senteurs du monde pleines

Ont bien des fois repêché l’homme en mer de misère.


Les fleurs éblouissent aux rayons resplendissants

La verdure se rafraîchit sous le matinal soleil

Déjà le cœur est troublé tout en se taisant

Ciel et terre plongés dans un air sublime sans pareil.


Ô confident, après une seule rencontre en vie,

Les choses terrestres ne reflètent que le néant à nos yeux

Sans rien dire, des regards et un sourire, ça suffit

À ouvrir la voie d’accès au monde religieux.


Buvons le verre d’un amour éternel jusqu’à la lie

Réunis en demeure finale à l’accueil des flots

Le cœur s’ouvre au monde plein de soucis

Dédions aux gens de toutes parts la poésie sans mots.


Traduction de THÂN TRỌNG SƠN.


MẶT TRỜI HỒNG


Như trái tim đem tình yêu sự sống

Quyện hồn thơ thắm đượm ánh dương hồng

Hoa tư tưởng ngát hương trần duyên kiếp

Đã bao lần tỉnh ngộ kẻ trầm luân.


Ngàn hoa nở nhuốm ánh hồng rực rỡ

Cỏ xanh tươi nhờ tắm nắng dương mai

Nói gì đâu, sao rộn lòng muôn thuở

Khí hạo nhiên tô thắm cả đất trời.


Ôi ! tri kỷ chỉ một lần tri ngộ

Gặp bên đời thấy trần mộng hư vô

Nói chi mô, chỉ nhìn nhau vừa đủ

Khẽ mỉm cười thông suốt cõi nam mô.


Uống cạn chén thiên thu tình miên viễn

Gọi trùng dương về hội ngộ chân thường

Tâm rộng mở, thương cõi đời u uẩn

Thơ khôn lời trao gởi khắp muôn phương.



DUY VIỆT





Aucun commentaire: