jeudi 4 juin 2009

BÀI CA ỐC SÊN ĐI ĐƯA TANG



Đám tang chiếc lá vàng

Hai ốc sên cùng đi

Chiếc vỏ ốc đen sì

Đầu quấn mảnh băng tang

Ra đi trong chiều tối

Ngày mùa thu đẹp trời

Nhưng khi chúng tới nơi

Mùa xuân đà trở lại

Những chiếc lá tàn úa

Giờ xanh tươi lại rồi

Và hai chú ốc sên

Lòng thấy thất vọng mãi

Nhưng kìa ông mặt trời

Nói với ốc mấy lời

Nầy ốc ơi chịu khó

Đến ngồi lại đây chơi

Uống tạm cốc bia nhé

Nếu lòng thấy thảnh thơi

Và nếu ốc ưa thích

Thì đáp ngay xe khách

Thẳng về Paris chơi

Xe chạy ngay chiều nay

Ngắm đất nước trời mây

Cớ chi mà sầu muộn

Tôi thật lòng nói vậy

Sầu làm mắt tối đi

Và làm cho bi thảm

Chuyện tử biệt sinh ly

Mà nào có vui gì

Thôi lấy lại thần sắc

Cho cuộc sống tươi vui

Thế là bao muông thú

Bao cỏ cây hoa lá

Cùng cất tiếng hòa ca

Cùng ráng sức hát to

Một bài ca sống động

Bài ca của mùa hè

Rồi mọi người đều uống

Rồi mọi người đều say

Trong buổi chiều đẹp này

Buổi chiều đẹp mùa hạ

Hai chú ốc vội vã

Trở về lại nhà mình

Lòng xúc động thật tình

Lòng rộn ràng vui sướng

Cả hai đều uống nhiều

Nên bước đi ngất ngưỡng

Và ở tận trời cao

Mặt trăng dõi trông theo.



THÂN TRỌNG SƠN

Dịch từ tiếng Pháp




CHANSON DES ESCARGOTS

QUI VONT À L’ENTERREMENT



À l’enterrement d’une feuille morte

Deux escargots s’en vont

Ils ont la coquille noire

Du crêpe autour des cornes

Ils s’en vont dans le noir

Un très beau soir d’automne

Hélas quand ils arrivent

C’est déjà le printemps

Les feuilles qui étaient mortes

Sont toutes ressuscitées

Et les deux escargots

Sont très désappointés

Mais voilà le soleil

Le soleil qui leur dit

Prenez prenez la peine

La peine de vous asseoir

Prenez un verre de bière

Si le cœur vous en dit

Prenez si ça vous plaýt

L’autocar pour Paris

Il partira ce soir

Vous verrez du pays

Mais ne prenez pas le deuil

C’est moi qui vous le dis

Ça noircit le blanc de l’œil

Et puis ça enlaidit

Les histoires de cercueils

C’est triste et pas joli

Reprenez vos couleurs

Les couleurs de la vie

Alors toutes les bêtes

Les arbres et les plantes

Se mettent à chanter

À chanter à tue-tête

La vraie chanson vivante

La chanson de l’été

Et tout le monde de boire

Tout le monde de trinquer

C’est un très joli soir

Un joli soir d’été

Et les deux escargots

S’en retournent chez eux

Ils s’en vont très émus

Ils s’en vont très heureux

Comme ils ont beaucoup bu

Ils titubent un p’tit peu

Mais là-haut dans le ciel

La lune veille sur eux.


JACQUES PRÉVERT



Aucun commentaire: