vendredi 6 février 2009

HỒI HƯƠNG



Anh chàng người vùng Bretagne trở về quê cũ

Sau thời gian chẳng làm chi ra trò

Hắn dạo bước trước các công xưởng ở Douarnenez

Hắn không nhận ra ai

Cũng chẳng ai nhận ra hắn

Hắn buồn lắm

Hắn bước vào tiệm mua bánh kẹp ăn

Nhưng không nuốt được

Có cái gì chặn ngang cổ họng

Hắn trả tiền

Và đi ra.

Hắn châm điếu thuốc

Nhưng hắn không thể hút

Có một cái gì đó

Cái gì đó ở trong đầu

Cái gì đó rất xấu

Hắn càng lúc càng buồn hơn

Và bỗng nhiên nhớ lại :

Khi hắn còn nhỏ ai đó đã nói

“Rồi cuối cùng mày sẽ lên đoạn đầu đài”

Và trong nhiều năm dài

Hắn không dám làm gì hết

Ngay cả băng qua đường

Ngay cả đi trên biển

Không làm gì tuyệt đối không làm gì.

Hắn hồi tưởng

Người đã dự báo mọi điều chính là chú Grésillard

Chú Grésillard luôn đem tai họa cho mọi người

Kẻ độc ác !

Và anh chàng dân Bretagne nghĩ đến em gái

Đang làm việc ở Vaugirard

Nghĩ đến em trai đã chết trận

Nghĩ đến mọi điều mắt đã nhìn tường tận

Mọi việc hắn đã từng làm

Nỗi buồn quặn thắt trong lòng

Hắn cố một lần nữa

Châm điếu thuốc

Nhưng hắn không thấy thèm hút

Vậy là hắn quyết định đi thăm chú Grésillard

Hắn đi gặp chú ngay.

Hắn mở cửa

Chú không nhận ra hắn

Nhưng hắn nhận ra ông

Và hắn nói :

“ Chào chú Grésillard”

Rồi hắn vặn cổ ông.

Và cuối cùng hắn lên đoạn đầu đài ở Quimper

Sau khi ăn hai tá bánh kẹp

Và hút xong một điếu thuốc.



THÂN TRỌNG SƠN

Dịch từ tiếng Pháp




LE RETOUR AU PAYS



C’est un Breton qui revient au pays natal

Après avoir fait plusieurs mauvais coups

Il se promène devant les fabriques à Douarnenez

Il ne reconnaît personne

Personne ne le reconnaît

Il est très triste.

Il entre dans une crêperie pour manger des crêpes

Mais il ne peut pas en manger

Il y a quelque chose qui les empêche de passer

Il paye

Il sort

Il allume une cigarette

Mais il ne peut pas la fumer.

Il y a quelque chose

Quelque chose dans sa tête

Quelque chose de mauvais

Il est de plus en plus triste

Et soudain il se met à se souvenir :

Quelqu’un lui a dit quand il était petit

“Tu finiras sur l’échafaud”

Et pendant des années

Il n’a jamais osé rien faire

Pas même traverser la rue

Pas même partir sur la mer

Rien absolument rien.

Il se souvient.

Celui qui avait tout prédit c’est l’oncle Grésillard

L’oncle Grésillard qui portait malheur à tout le monde

La vache !

Et le Breton pense à sa sœur

Qui travaille à Vaugirard

À son frère mort à la guerre

Pense à toutes les choses qu’il a vues

Toutes les choses qu’il a faites.

La tristesse se serre contre lui

Il essaie une nouvelle fois

D’allumer une cigarette

Mais il n’a pas envie de fumer

Alors il décide d’aller voir l’oncle Grésillard.

Il y va

Il ouvre la porte

L’oncle ne le reconnaît pas

Mais lui le reconnaît

Et il lui dit :

“ Bonjour oncle Grésillard”

Et puis il lui tord le cou.

Et il finit sur l’échafaud à Quimper

Après avoir mangé deux douzaines de crêpes

Et fumé une cigarette.



JACQUES PRÉVERT






1 commentaire:

Anonyme a dit…

Je suis très touchée de trouver chez vous une traduction en vietnamien du poème de Prévert. Mon poète préféré, un de des poèmes que je préfère!

Je vais explorer le reste de votre site, merci!