Le printemps, même sans une robe de soie
à tes pieds une fleur jaune éclose tu vois
les brins de lumière le jour m’apporte
que la vie soit limitée, peu m’importe !
Sur la route du soir automnal jonchée de feuilles mortes
les travées du pont se dissimulent dans la brume
dans l’air ,les cheveux au gré du vent flottent
peu m’importe, que la vie soit pleine d’amertume !
Peu m’importe la vie limitée
c’est déjà si beau de se rencontrer dans la vie
peu m’importe la vie tourmentée
en plein cœur un sourire rose fleurit.
Merci pour une journée ordinaire
les sabots de bois frappent l’allée familière
pour les doigts roses merci également
les premiers rayons caressent le firmament.
Traduction de THÂN TRỌNG SƠN
SỐNG MÀ GẶP NHAU
ĐÃ ĐẸP VÔ CÙNG
Mùa xuân dù không áo lụa
chân em nở rộ hoa vàng
ngày cho ta từng cọng nắng
dù đời hữu hạn
nào có can chi
Mùa thu đường chiều rụng lá
cầu phai mấy nhịp mù sương
trời bay tóc người lộng gió
dù đời cay đắng
nào có can chi
Nào có can chi đời hữu hạn
sống mà gặp nhau đã đẹp vô cùng
nào có can chi đời lận đận
giữa trái tim ta có nụ cười hồng
Xin cám ơn một ngày bình thường
guốc mộc đi về hè phố quen thân
xin cám ơn tay hồng những ngón
tia nắng ban đầu vỗ nhẹ thinh không
PHAN NHƯ
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire