mardi 25 novembre 2008

LE POÈTE



Il longe le flanc de la colline

voulant atteindre au sommet

là-haut, au-devant de lui est la vérité

dans une époque

où toutes les forces

ont envie de le noyer.


Le jour luit et les nuages s’enfuient

le jour luit

les cris déchirent le cœur

la vie ne cesse de s’étrangler

sous les murs silencieux

Le jour luit et les nuages s’enfuient

il ne cesse de vivre

avec des illusions.


Il longe le flanc de la colline

des couleurs et des bruits

la vérité reste toujours

une obsession

Les mots qu’il écrit

se rangeront pour monter

la colline de Golgotha jusqu’au sommet


Il longe le flanc de la colline

sans voir des nuages

peser sur sa tête


L’époque crie à la folie

dans son cœur le feu s’enflamme

le cœur devient une faucille

récoltant des saisons d’illusions

le cœur ne cesse

de

saigner...




Traduction de THÂN TRỌNG SƠN




NHÀ THƠ

TẦN HOÀI DẠ VŨ


Anh đi ven sườn đồi

cứ muốn vượt lên đỉnh

sự thật ở trên cao ở phía trước anh

giữa một thời đại

mà mọi sức mạnh

đều muốn nhận chìm anh


Ngày chói sáng và mây bay đi

ngày chói sáng

những tiếng kêu xé lòng

sự sống không ngừng tự thắt cổ

dưới những bức tường câm nín

Ngày chói sáng và mây bay đi

anh không ngừng sống

với những ảo vọng


Anh đi ven sườn đồi

của sắc màu và tiếng động

sự thật cứ mãi mãi

là nỗi ám ảnh

Những chữ nghĩa của anh

sẽ xếp hàng đi lên

đỉnh Núi Sọ.


Anh đi ven sườn đồi

không nhìn thấy những áng mây

trên đầu anh nặng trĩu.


Thời đại kêu thét điên dại

trong trái tim anh lửa cháy

trái tim thành một lưỡi hái

gặt những mùa ảo vọng

trái tim không ngừng

chảy

máu...




Aucun commentaire: