samedi 15 novembre 2008

ENCORE QUELQUE CHOSE À SE RAPPELER



Ville en relief montagneux, baignée de brumes épaisses,

Triste ville pleine de verdure òu le firmament se baisse,

Voyageur étranger, j’en fais un tour continuel,

Avec ta présence, la vie est encore belle !


Toi, fille de Pleiku aux joues roses et lèvres rouges,

Ici tout soir est soir d’hiver durant toute l’année,

Et tes yeux et tes cheveux sont tout mouillés,

Ta peau s’adoucit comme des nuages transparents.


Ville en relief montagneux rapprochée du ciel,

Ville pas trop large donc très amicale,

Après quelques minutes de marche, on revient au même lieu.

Quelle vague mélancolie en ce soir pluvieux !


Ô ville, je te dois la présence de ma bien-aimée !

Je te dois sa chevelure amollie !

À un poste de frontière lointain je partirai,

J’ai encore quelque chose à me rappeler et oublier !


Traduction de THÂN TRỌNG SƠN

9 / 2008



CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ -


Phố núi cao phố núi đầy sương
Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn
Anh khách lạ đi lên đi xuống
May mà có em đời còn dễ thương

Em Pleiku má đỏ môi hồng
Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
Nên tóc em ướt và mắt em ướt
Da em mềm như mây chiều trong

Phố núi cao phố núi trời gần
Phố xá không xa nên phố tình thân
Ði dăm phút đã về chốn cũ
Một buổi chiều nào lòng bỗng bâng khuâng

Xin cảm ơn thành phố có em
Xin cảm ơn một mái tóc mềm
Mai xa lắc trên đồn biên giới
Còn một chút gì để nhớ để quên



VŨ HỮU ĐỊNH

( 1942 – 1981 )



Aucun commentaire: