Lóc ca lóc cóc
Xoải vó ngựa hồng
Ngoạn du Đà Lạt
Mùa vừa chớm xuân
Lắng tiếng ngàn thông
Tỏ tình cùng gió
Nghé trông sóng hồ
Say hôn bờ cỏ
Vàng xanh tím đỏ
Những hoa là hoa
Đào, lan, hồng, huệ…
Quỳ, mimoza…
Cổ quấn foulard
Chính hoa đẹp nhất
Hàm tiếu lẫy lừng
Khuynh thành khuynh quốc
Cồng chiêng nao nức
Trỗi khúc nhạc lòng
Câu thơ tắm gội
Suối đàn t’rưng
Thành phố hoa xuân
Lung linh cõi hẹn
Từ đoá môi người
Một lần chúm chím
Dấu son kỷ niệm
Thơm ngát đất trời
Forget-me-not
Thay lời ly bôi
Lâm Viên xa xôi
Bao năm phiêu bạt
Xuân nối tiếp xuân
Dấu hoa chưa nhạt
Ơi em Đà Lạt!
Hạnh ngộ dễ nào?
May thay nhân kiếp
Còn có chiêm bao. ♥
· Phanxipăng
Đã đăng Thế Giới Mới 122 (2-1995)
In trong tuyển tập Đà Lạt thơ (NXB Văn Học, Hà Nội, 1996)
Thu Hằng (Đoàn Ca kịch Huế) ngâm trong chương trình Đà Lạt thơ do Đài Phát thanh & Truyền hình Lâm Đồng thực hiện năm 2004
PHANXIPĂNG là bút hiệu của TRẦN NGỌC TĨNH, học trò cũ của tôi ( niên khóa 1977-1978, Trường Quốc Học Huế ). Ba mươi năm mới gặp lại, tôi không ngạc nhiên chút nào khi biết anh bây giờ là nhà báo ( Tạp chí Thế giới mới của Bộ Giáo Dục ) bởi lúc còn đi học, anh đã tỏ ra có năng khiếu ( và tài năng ) về văn chương, nghệ thuật. Hiện nay, ngoài việc viết báo, anh còn làm thơ, viết văn, và đôi lúc sáng tác âm nhạc, hội họa, nhiếp ảnh.
Tôi rất vui được giới thiệu ở đây bài thơ Thành phố hoa xuân anh mới gởi tặng.
TTS.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire