mardi 21 mai 2019

THÔI EM ĐI NHÉ HÀ ƠI




Chưa kịp nghe em báo tin vui
Lạ lùng, vô lý, không thể nào tin được
Đúng thế không, có thật thế không?
Hà ơi!
Bé mở mắt
Và tiếng khóc ban đầu 
Không phải để chào đời
Như bao nhiêu trẻ khác
Mà lạc lõng, ngơ ngác
Quơ quào hai tay 
Tìm ai, tìm gì, chỉ mới được ngày một ngày hai...

Khao khát, đợi chờ lâu lắm 
Vượt cạn lần đầu hẳn em lo mà vẫn rất mừng
Một ngày qua tưởng mọi điều êm thắm
Bỗng dưng sao như có dấu hiệu khác thường
Em kêu đau đầu mà không thấy ai nói năng
Chậm tí nữa, họ nói em bị tai biến
Rồi chuyển em đi ba trăm cây số đường dài
Em bất động cả hai chuyến ngược xuôi
Vọng từ không trung tiếng em gọi con ơi!

Tất nhiên rồi bé chưa nghe được tiếng em gọi
Chưa biết vòng tay ôm ấm áp của mẹ hiền
Chưa nếm được vị mặn giọt sữa non
Trời xanh sao khéo bất công
Em hiền lành nhân ái sao mà vắn số
Trong tích tắc, mọi chuyện trong tích tắc
Em đi ra, và bỗng ra đi luôn.
Các bạn đến, không kịp hỏi han 
Chỉ nấc nghẹn trong ngậm ngùi thương tiếc
Chào gặp lại hoá ra chào vĩnh biệt
Không nghĩ, không dám nghĩ gì nữa
Rồi mai này, ngày bé lớn lên...

Thôi em đi nhé, Hà ơi
Tiễn em, thầy có mấy lời thương đau...


21/5/2019





Aucun commentaire: