Quả bom sẽ nổ trong quán rượu lúc mười ba giờ hai mươi
Bây giờ chỉ mới mười ba giờ mười sáu
Nhiều người còn đủ thời gian để bước ra,
Và những người khác, để đi vào.
Kẻ khủng bố, hắn đã đứng bên kia đường,
Khoảng cách tránh cho hắn khỏi bị thiệt hại,
Và tầm nhìn thật tuyệt, cứ như đang xem phim.
Người phụ nữ mặc áo blouson vàng, bà đi vào,
Người đàn ông đeo kính đen, ông đi ra,
Những chàng trai mặc quần gin, chúng trò chuyện,
Mười ba giờ mười bảy phút và bốn giây,
Gã bé nhất, gã có số hên, phóc lên xe máy,
Còn gã cao nhất, gã đi vào.
Muời ba giờ mười bảy phút bốn mươi giây,
Cô gái, cô vừa đến, tóc buộc dải băng xanh,
Có chiếc xe buýt chạy ngang, không nhìn thấy cô nữa,
Mười ba giờ mười tám phút,
Không còn cô gái nữa,
Cô đã bước vào, cô bé ngốc đó, hay là không,
Rồi sẽ biết khi người ta đưa các thi thể ra.
Mười ba giờ mười chín phút,
Không người nào bước vào nữa,
Chỉ có một lão mập đầu hói bước ra,
Nhưng có vẽ lão đang lục tìm gì trong túi.
Và lúc mười ba giờ hai mươi kém mười giây,
Lão trở vào kiếm đôi găng chết tiệt.
Bây giờ là đúng mười ba giờ hai mươi,
Thời gian sao cứ kéo rề rà thế,
Hẳn phải là lúc này đây,
Không, chưa phải lúc này.
Vâng, lúc này đây,
Quả bom, nó đang nổ.
WISLAWA SZYMBORSKA
Nhà thơ Ba Lan
Giải Nobel Văn học 1996.
THÂN TRỌNG SƠN
Dịch theo bản tiếng Pháp
LE
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire