BÀI THƠ LÀ MỘT THÀNH PHỐ
Bài thơ là một thành phố với đường sá và cống rãnh
đầy thánh nhân, anh hùng, hành khất và người điên
đầy cả điều tầm thường và say khướt
đầy cả mưa gió, sấm sét và những thời kỳ
hạn hán, một bài thơ là một thành phố thời chiến.
Bài thơ là một thành phố chất vấn đồng hồ
Bài thơ là một thành phố đang bốc cháy
Bài thơ là một thành phố cầm vũ khí
có những tiệm hớt tóc đầy những người say rượu yếm thế
Bài thơ là một thành phố nơi Thượng đế khỏa thân cỡi xe
qua những con đường như Phu nhân Godiva (*),
nơi chó sủa ban đêm và chạy theo
sau những lá cờ, bài thơ là một thành phố của thi sĩ
phần lớn đều giống nhau
ganh tỵ và cay đắng
Bài thơ là một thành phố bây giờ
50 dặm cách nơi không người ở
lúc 9 giờ 09 sáng
rượu và thuốc lá
không có cảnh sát, không có tình nhân đi lại ngoài đường
bài thơ này, thành phố này, đang đóng cửa
bị chặn lại và hầu như vắng người
ảm đạm không tiếng khóc, già cỗi không thương hại,
những ngọn núi đá hoa cương
đại dương giống như ngọn lửa màu hoa oải hương
một mặt trăng thiếu sự vĩ đại
tiếng nhạc nhỏ những ô cửa kính bị vỡ.
Bài thơ là một thành phố, bài thơ là một quốc gia,
Bài thơ là thế giới.
Và giờ này tôi lộng kiếng tất cả những thứ này
để một biên tập viên chăm chú săm soi
đêm thì ở nơi khác
và các bà buồn tẻ uể oải xếp hàng
những con chó theo nhau ra cửa sông
những tiếng kèn báo hiệu lúc hành hình
khi những người nhỏ nhoi huênh hoang về những điều
họ không làm được.
(*) Lady Godiva : Công nương xứ Mercia (980- 1067) là một nữ bá tước đã khoả thân cỡi ngựa đi một vòng quanh thành phố Coventry để yêu cầu giảm thuế cho dân chúng.
THÂN TRỌNG SƠN dịch.
a poem is a city
a poem is a city filled with streets and sewers
filled with saints, heroes, beggars, madmen,
filled with banality and booze,
filled with rain and thunder and periods of
drought, a poem is a city at war,
a poem is a city asking a clock why,
a poem is a city burning,
a poem is a city under guns
its barbershops filled with cynical drunks,
a poem is a city where God rides naked
through the streets like Lady Godiva,
where dogs bark at night, and chase away
the flag; a poem is a city of poets,
most of them quite similar
and envious and bitter …
a poem is this city now,
50 miles from nowhere,
9:09 in the morning,
the taste of liquor and cigarettes,
no police, no lovers, walking the streets,
this poem, this city, closing its doors,
barricaded, almost empty,
mournful without tears, aging without pity,
the hardrock mountains,
the ocean like a lavender flame,
a moon destitute of greatness,
a small music from broken windows …
a poem is a city, a poem is a nation,
a poem is the world …
and now I stick this under glass
for the mad editor’s scrutiny,
and night is elsewhere
and faint gray ladies stand in line,
dog follows dog to estuary,
the trumpets bring on gallows
as small men rant at things
they cannot do.
CHARLES BUKOWSKI.
( Nhà thơ Mỹ gốc Đức )
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire