dimanche 24 mars 2019

KHI ANH NGỦ






Đêm anh ngủ yên giấc
còn em cứ thao thức
em nhìn anh ngủ ngon
mà lòng thấy đau buồn.


Mắt anh nhắm thân anh to lớn duỗi dài
Trông ngộ nghĩnh nhưng lại làm em khóc
và bỗng nhiên anh bật lên cười
anh cười vang khi vẫn còn thiếp ngủ
anh ở đâu ngay trong giờ phút đó
và thực ra anh đã tới nơi đâu
chắc là cùng một cô nào khác
đến một xứ nào khác thật xa
và anh đang cười về em với cô ta.


Đêm anh ngủ yên giấc
còn em cứ thao thức
em nhìn anh ngủ ngon
mà lòng thấy đau buồn.


Khi anh ngủ em nào biết anh có yêu em
anh thật gần mà như xa biết mấy
em lõa thể nép sát người anh đấy
mà tưởng chừng như không ở bên anh
thế nhưng em vẫn nghe tim anh đang đập
em đâu biết nó có đập vì em
em không biết gì em không biết nữa
em chỉ muốn tim anh ngừng đập
nếu mai kia anh không còn yêu em.

Đêm đến anh nằm mơ
còn em cứ thao thức
em nhìn anh nằm mơ
điều đó làm em khóc.

Đêm nào em cũng khóc suốt đêm
còn anh cứ nằm mơ và mỉm cười
nhưng điều đó không kéo dài được nữa
rồi đêm nào chắc chắn em sẽ giết anh
những giấc mơ của anh sẽ kết thúc
và bởi em rồi cũng sẽ tự sát
chứng mất ngủ của em sẽ chấm dứt luôn
thi thể hai chúng ta sẽ hợp lại
ngủ cùng nhau trên chiếc giường lớn của đôi ta.


Đêm đến anh nằm mơ
còn em cứ thao thức
em nhìn anh nằm mơ
điều đó làm em khóc.


Kìa trời sáng và đột nhiên anh thức giấc
và với em anh chợt nở nụ cười
anh mỉm cười với ánh nắng mặt trời
và em không nhớ về đêm tối nữa
anh lại nói những lời quen thuộc
“ Đêm qua em ngủ có ngon không”
Và em trả lời như đêm hôm trước
“Vâng anh yêu em đã ngủ rất êm
Và đã mơ về anh như từng mơ hằng đêm”.


THÂN TRỌNG SƠN dịch



QUAND TU DORS


Toi, tu dors la nuit.
Mai, j'ai de l'insomnie.
Je te vois dormir.
Ça me fait souffrir.

Tes yeux fermés,
Ton grand corps allongé,
C'est drôle, mais ça me fait pleurer.
Et soudain, voilà que tu ris.
Tu ris aux éclats en dormant.
Où donc es-tu en ce moment?
Où donc es-tu parti vraiment?
Peut-être avec une autre femme,
Très loin, dans un autre pays,
Et qu'avec elle, c'est de moi que tu ris...

Toi, tu dors la nuit.
Moi, j'ai de l'insomnie.
Je te vois dormir.
Ça me fait souffrir.

Lorsque tu dors,
Je ne sais pas si tu m'aimes.
T'es tout près , mais si loin quand même.
Je suis toute nue, serrée contre toi
Mais c'est comme si j'étais pas là.
J'entends pourtant ton cœur qui bat.
Je ne sais pas s'il bat pour moi.
Je ne sais rien, je ne sais plus.
Je voudrais qu'il ne batte plus, ton cœur,
Si jamais un jour tu ne m'aimais plus...

Toi, tu rêves la nuit.
Mai, j'ai de l'insomnie.
Je te vois rêver.
Ça me fait pleurer.

Toutes les nuits je pleure toute la nuit 
et toi tu rêves et tu souris 
mais cela ne peut plus durer 
une nuit sûrement je te tuerai 
tes rêves alors seront finis 
et comme je me tuerai aussi 
finie aussi mon insomnie 
nos deux cadavres réunis 
dormiront ensemble dans notre grand lit


Voilà le jour et soudain, tu t'éveilles
Et c'est à moi que tu souris.
Tu souris avec le soleil
Et je ne pense plus à la nuit.
Tu dis des mots toujours pareils:
"As-tu passé une bonne nuit?"
Et je réponds comme la veille:
"Oui mon chéri , j'ai bien dormi!
Et j'ai rêvé de toi comme chaque nuit..."



JACQUES PRĖVERT
Nhà thơ Pháp

(1900-1977)


vendredi 22 mars 2019

VĨNH BIỆT QUÊ HƯƠNG






Tôi đã lìa xa quê hương, 
Rời bỏ mái nhà yêu dấu
Đời tôi, cuộc đời buồn tẻ
Trôi đi, kéo dài vô nghĩa.

Tôi đã lìa xa mặt trời,
Bỏ lại đại dương xanh thẳm
Kỷ niệm trong tôi trổi dậy
Rất lâu sau lần giã từ.

Mặt trời, ôi mặt trời cuả quê hương đã mất
Của những thành phố trắng tôi yêu,
Của những cô gái tôi đã từng quen.


Tôi đã  chia tay người bạn gái
Trong tôi vẫn còn mãi đôi mắt nàng
Đôi mắt ướt đẫm nước mưa
Mưa ngày không còn có nhau.

Tôi như còn thấy nụ cười nàng
Rất gần khuôn mặt tôi,
Nụ cười làm sáng rực bầu trời đêm quê hương.

Nhưng từ trên boong tàu 
Đưa tôi dần xa bến
Tiếng xích vỗ trong nước
Như tiếng roi quất lên.

Tôi đã nhìn rất lâu
Đôi mắt xanh lẩn trốn
Biển sâu đã nhấn chìm
Trong sóng biếc tiếc thương.


THÂN TRỌNG SƠN dịch


ADIEU MON PAYS


J'ai quitté mon pays
J'ai quitté ma maison
Ma vie ma triste vie
Se traîne sans raison
J'ai quitté mon soleil
J'ai quitté ma mer bleue 
Leurs souvenirs se réveillent
Bien après mon adieu.

Soleil ! Soleil de mon pays perdu
Des villes blanches que j'aimais 
Des filles que j'ai jadis connues 

J'ai quitté une amie
Je vois encore ses yeux
Ses yeux mouillés de pluie 
De la pluie de l'adieu

Je revois son sourire
Si près de mon visage
Il faisait resplendir
Les soirs de mon village 

Mais, du bord du bateau
Qui m'éloignait du quai
Une chaîne dans l'eau
A claqué comme un fouet 

J'ai longtemps regardé
Ses yeux bleus qui fuyaient 
La mer les a noyés
Dans le flot du regret.


ENRICO MACIAS
( 1938 -   )

Ghi chú về tác giả.

Enrico Macias ( tên thật là Gaston Ghrenassia ) sinh tại Constantine, Algérie, trong một gia đình nhạc sĩ gốc Do Thái. Algérie bị Pháp đô hộ từ 1830, là nước có hai ngôn ngữ chính thống là tiếng Pháp và Á Rập, với nhiều chủng tộc cùng sinh sống.  Biến động bắt đầu xảy ra năm 1961 với cuộc chiến giành độc lập. Những người Algérie Hồi giáo quá khích nổi dậy tiêu diệt các dân tộc không nói tiếng Á Rập, phần lớn là dân nói tiếng Pháp và tiếng Do Thái. Cộng đồng người Do Thái bị tàn sát dữ dội. Nhạc phụ ông bị sát hại, Enrico Macias phải đưa gia đình vượt biển sang Pháp lánh nạn. Năm này, ông mới 23 tuổi. 

Bài hát Adieu mon pays là nỗi lòng người biệt xứ, lìa xa quê hương trong tiếc nhớ ngậm ngùi. Bài hát do chính tác giả trình bày với tiếng đàn guitare khắc khoải xen với lời tự sự da diết đã khiến Enrico Macias nổi tiếng ngay những ngày đầu tiên sống trên đất Pháp, và ông đã bỏ nghề dạy học để lao vào con đường âm nhạc chuyên nghiệp. Dòng nhạc arabo-andalou ( tiếng Anh ghi là  Andalusian-Arabic ) hoà với các thể loại nhạc Nam Âu, Bắc Phi được ông và các bạn trình diễn tại các  quán cà phê và ca vũ trường ( cabaret ) ở Paris với các nhạc cụ guitare, mandoline, violon  và không thể thiếu các thứ đặc trưng của người Á Rập là trống darbuka ( trống có hình chiếc ly có chân ) và đàn oud ( đàn 11-12 dây ). 

Enrico Macias đã để lại những bài ca bất hủ, được ưa thích mọi nơi và được nghệ sĩ mọi thời chọn trình diễn: Solenzara - l’ Oriental - Paris, tu m’as pris dans tes bras - la Femme de mon ami -  Oh guitare, ma Guitare - Compagnon disparu - và, chắc chắn rồi, bản tango quen thuộc L’ amour c’est pour rien, với lời Việt “Tình cho không biếu không” của nhạc sĩ Phạm Duy.

Năm nay, 2019, ông đã bước sang tuổi 81 nhưng vẫn chưa có dấu hiệu muốn ngừng cuộc đời ca hát đã kéo dài trên 50 năm, đã đem dòng nhạc Pháp đến khắp nơi trên thế giới New York, Moscow, Rio de Janeiro, Montreal, Buenos Aires, Seoul, Tokyo...
Thế mà kể từ lúc xa xứ, ông chưa bao giờ được phép về thăm lại quê nhà.











mercredi 20 mars 2019

TÔI BIẾT VÌ SAO CHIM TRONG LỒNG HÓT




Con chim tự do bay nhảy
Trên lưng gió
Thả trôi xuôi
Đến tận cuối giòng
Và nhúng đôi cánh
Trong ánh nắng vàng óng
Và kiêu hãnh đòi lấy không trung.

Nhưng có con chim đứng oai phong
Trong chiếc lồng chật hẹp
Chẳng mấy khi nhìn thấy được
Qua chấn song giận dữ
Đôi cánh bị cắt cụt
Đôi chân bị trói buộc
Nên chim hắng giọng cất tiếng hót.

Con chim trong lồng hót
Với âm rung hãi khiếp
Về những điều chưa biết
Nhưng vẫn mãi ước ao
Âm thanh được vang ra
Đến ngọn đồi nẻo xa
Bởi chim nhốt trong lồng
Cất tiếng hót tự do.

Con chim tự do nghĩ đến làn gió khác
Gió mát lành qua hàng cây thở than
Chú sâu béo tròn trên bãi cỏ bình minh
Chim gọi trời xanh là của riêng mình.

Đứng trên nấm mồ của những giấc mơ
Bóng chim lồng thất thanh cơn ác mộng
Cánh bị cắt và đôi chân bị cột
Chim hắng giọng cất lên tiếng hót.

Con chim trong lồng hót
Với âm rung hãi khiếp
Về những điều chưa biết
Nhưng vẫn mãi ước ao
Âm thanh được vang ra
Đến ngọn đồi nẻo xa
Bởi chim nhốt trong lồng
Cất tiếng hót tự do.


THÂN TRỌNG SƠN dịch 
( từ nguyên bản tiếng Anh.)





I KNOW WHY THE CAGED BIRD SINGS


The free bird leaps
on the back of the wind
and floats downstream
till the current ends
and dips his wings
in the orange sun rays
and dares to claim the sky.

But a bird that stalks
down his narrow cage
can seldom see through
his bars of rage
his wings are clipped and
his feet are tied
so he opens his throat to sing.

The caged bird sings
with fearful trill
of the things unknown
but longed for still
and his tune is heard
on the distant hill 
for the caged bird
sings of freedom

The free bird thinks of another breeze
and the trade winds soft through the sighing trees
and the fat worms waiting on a dawn-bright lawn
and he names the sky his own.

But a caged bird stands on the grave of dreams
his shadow shouts on a nightmare scream
his wings are clipped and his feet are tied
so he opens his throat to sing

The caged bird sings
with a fearful trill
of things unknown
but longed for still
and his tune is heard
on the distant hill
for the caged bird
sings of freedom. 

MAYA  ANGELOU

(1928-2014)