Thơ
MALCOLM DE CHAZAL
Nhà
thơ Mauritius
(
1902-1981)
Sinh ra tại vùng đất từng là thuộc
địa liên tiếp của Hoà Lan, Pháp và Anh cho đến khi giành lại độc lập - năm 1968
- và trở thành nước Cộng Hoà Mauritius ( tiếng Pháp là Maurice ), Malcolm de
Chazal là một tác giả khác thường, kỳ lạ, độc đáo, thường được nhắc tới như một
nhà tư tưởng, nhà văn, nhà thơ, hoạ sĩ.
Mười sáu tuổi ông sang Mỹ học trung học
và đại học, tốt nghiệp kỹ sư nông nghiệp chuyên ngành chế biến đường, sang Cuba
làm việc trong ngành này, vài tháng sau trở về quê hương tiếp tục công việc.
Năm 1937, ông bỏ nghề và chuyển sang làm công chức ngành viễn thông, thăng đến
chức Thanh tra Thương mại và nghỉ hưu sớm vào năm 55 tuổi. Quá trình học tập,
đào tạo và nghề nghiệp có vẻ như chẳng liên quan đến việc cầm bút, vậy mà sự
nghiệp sáng tạo của ông trong suốt cuộc đời lại bay nhảy qua nhiều loại hình đa
dạng, phong phú rất bất ngờ.
Ngôn ngữ chính thức của Mauritius
là tiếng Anh ( cùng với các thứ tiếng créole, tiếng Pháp và tiếng Hindi ),
nhưng ông sử dụng tiếng Pháp : ông thuộc
thế hệ thứ năm của một gia đình gốc miền Auvergne, nước
Pháp, di cư sang đảo quốc này từ năm 1763.
Không kể những bài viết đầu tiên (
trên báo và sau in thành sách ) về các vấn đề kinh tế, những sáng tác văn học của
Malcolm de Chazal xuất hiện từ năm 1936 trên một tạp chí, trong đó đã sớm gây
chú ý là nhận định:
"Dante thực là vĩ đại vì ông đã
hiểu cáiđiều mà rất nhiều nhà văn không biết: rằng chữ nghĩa là những vật sáng
tạo sống động. Ông có thể trộn lẫn, phân tích và xếp đặt chúng đúng vào vị trí,
để từ đó tạo ra được sự hài hoà về âm thanh và hình ảnh, nhưng ông cũng không
bao giờ quên rằng mỗi lời nói là một bản thể. Khi tôi viết " tinh tú"
với sáu chữ cái, tôi không ghi ra những dấu hiệu khô chết. Chúng chứa đựng một thực thể rõ ràng và hữu cơ. Mỗi lời nói
là một ma lực của cuộc sống."
Và có thể nói tuyên ngôn của ông về sứ
mệnh của thi ca là:
" Với tư tưởng và sự ngẫu hứng
luôn mạnh mẽ, nhà thơ hầu như lúc nào cũng là nhà tiên tri của thời đại mới".
Năm 1940, ông xuất bản một tập sách
nhỏ lấy nhan đề là Tư tưởng I, bao gồm 204 phát biểu ngắn gọn, chỉ vài ba dòng,
mà ông gọi là Cách ngôn ( aphorisme ), và sau đó, từ 1942 đến 1947, ông tiếp tục
công bố hàng nghìn câu Cách ngôn khác trong các cuốn Tư tưởng II, III, IV, V,
VI. Đó là những ý nghĩ bất chợt mà thú vị về mọi đề tài, chẳng hạn như:
- Chẳng có niềm vui sống nếu không
có niềm vui yêu thương.
- Tiếng cười là thứ thuốc khử trùng
tốt nhất cho tâm hồn.
- Phụ nữ khiến ta thành
thi sĩ, trẻ con khiến ta thành triết gia.
- Trong số các loại người điên khác
nhau, thiên tài là những người điên tỉnh táo.
Những năm đầu của thập niên 50 (
thế kỷ XX ), ông chuyển sang viết kịch,
chỉ có một vở được dàn dựng, vài ba vở được xuất bản, phần lớn thì về
sau ông đốt hết.
Ngẫu hứng sáng tạo của Malcolm de
Chazal đẩy đưa đến việc viết truyện ngắn, truyện vừa, và cả tiểu thuyết nữa,
nhưng ông không xuất bản tác phẩm nào.
Đến năm 56 tuổi, ông bắt đầu cầm
cọ, dù trước đó ông không hề biết vẽ, cũng không tỏ ra có chút thiên hướng gì về
ngành nghệ thuật này. Ông chuyên vẽ tranh màu bột và tranh màu nước, những nét
vẽ giống
tranh của những hoạ sĩ phái hồn nhiên. Tại quê hương, ông nhiều lần triển lãm,
trưng bày hàng trăm tác phẩm nhưng không bán được tranh nào. Vậy mà sau này,
ông lại thành công khi tổ chức triển lãm tại Paris, Luân Đôn, Montréal,
Grenoble, San Francisco, Dakar.
Tác phẩm của Malcolm de Chazal
khó đến với độc giả trên thế giới vì ban đầu ông chỉ xuất bản tại quê hương, đảo
quốc Mauritius với diện tích 1865 km2 và dân số chưa tới 1 200 000 người, mà có
khi chỉ in mỗi cuốn 100 bản. Có thể nói
loại hình nghệ thuật khiến ông nổi tiếng nhất là thi ca và cũng phải chờ đến
năm 1947 khi Nhà xuất bản Gallimard của Pháp in cuốn Sens plastique, rồi sau đó
là các bài viết trên báo Le Figaro, với nhiều ý kiến khen ngợi, thậm chí cho rằng
ông là một nhà thơ thiên tài, và xếp ông sánh ngang với những nhà thơ siêu thực
đương thời. Thơ của ông là những bài rất ngắn, gần giống với cách ngôn, nhiều ẩn
dụ, thường có màu sắc triết lý, đôi khi hài hước.
Những bài dịch dưới đây, chọn rải
rác trong các tập Sens plastique, Sens magique, Poèmes, dẫn theo
trang recoursaupoeme.frvà các
trang khác, tạm đặt tên là
MỘT TRĂM BÀI THƠ KHÔNG ĐỀ
( Những chữ số trước mỗi bài
không mang ý nghĩa gì, chỉ tiện cho người đọc khi muốn tạm dừng lại để chiêm
nghiệm, để tủm tỉm cười, để đồng cảm với một tác giả ở phương trời nào xa lắc
mà trải lòng chia sẻ như với bạn tri âm ).
1.
Đá
Khi
chết
Chẳng
cần
Được
chôn cất.
2.
Lửa
Đến
chậm
Hoặc
nhanh
Ánh
sáng
Lúc
nào cũng
Đúng
giờ.
3.
Vàng
Là
kim loại
Có
đôi vai
Rộng
nhất.
4.
Cầu
vồng
Là
Cái
đồng hồ
Không
có
Nút
lên giây.
5.
Ăn
mặc
Với
phụ nữ
Là
cách
Tốt
nhất
Để
trò chuyện.
6.
Nước
Buông
tà váy xuống
Khi
mái chèo
Luồn
qua.
7.
Mọi
vật thể
Khi
rơi
Đều
Làm
dấu thánh.
8.
Trời
nóng
Cơn
mưa
Làm
chiếc quần
Tụt
xuống.
9.
Ngọn
lửa
Than
phiền
Vì
Củi
Không
Hiểu
được nó.
10.
Chiếc
bàn
Thiếp
ngủ
Cuộc
trò chuyện
Làm
nó chán.
11.
Cái
chết
Đến
Khi
con người
Vắng
mặt.
12.
Bạo
lực
Khóc
Trên
Đống
đổ nát
Của
dịu dàng.
13.
Nước
Chẳng
bao giờ
Khoả
thân
Khi
Có
người nhìn.
14.
Trái
đất
Chưa
bao giờ
Biết
đến
Copernic.
15.
Trời
nóng
Đến
nỗi
Các
loài hoa
Phải
dùng đến
Sắc
màu
Làm
quạt.
16.
Con
ong
Lúc
rời
Nụ
hoa
Bước
ra
Dáng
say khướt.
17.
Cơn
giông
Là
Tiếng
kêu
Hấp
hối
Của
ngọn lửa.
18.
Đêm
Lúc
nào
Cũng
đi ngủ
Khi
có mặt
Ánh
sáng.
19.
Những
nét vẽ đầu tiên
Mang
lại
Cho
người
Khuôn
mặt
Của
ý tưởng.
20.
Bàn
tay
Làm
tổ
Để
bắt lấy
Con
chim.
21.
Con
đường
Mòn
Không
còn
Cảm
thấy
Mỏi
mệt.
22.
Vỉa
hè
Dừng
lại
Cứ
mỗi lần
Có
người
Ngang
qua
Để
nhìn
Con
đường.
23.
Đường
sá
Là
Vật
duy nhất
Chẳng
lãng phí
Thời
gian.
24.
Đồng
hồ
Là
Thời
gian
Bị
tháo rời.
25.
Tất
cả những gì
Chuyển
động
Đều
là
Chiếc
neo
Của
không gian.
26.
Bóng
tối
Là
Sức
nặng
Của
không gian.
27.
Số
không
Chính
là
Thủ
phạm
Của
cái
Nó
không có.
28.
Mùa
đông
Chỉ
thấy lạnh
Khi
mùa xuân
Gần
đến.
29.
Khoảng
không
Chẳng
bao giờ
Ngừng
Rơi.
30.
Trái
cây
Thuộc
giống đực
Khi
bày ra dĩa
Và
giống cái
Khi
ở trên cây.
31.
Vàng
Thành
hà tiện
Khi
Chế
biến làm
Nữ
trang.
32.
Tật
xấu
Là
thứ
Biết
vâng lời nhất
Trong
số
Các
bản năng.
33.
Chiếc
gương soi
Là
thời gian
Hay
quên.
34.
Dòng
sông
Chảy
chậm hơn
Bờ.
35.
Trái
đất
Rất
đỗi
Ngạc
nhiên
Vì
sự đi nhanh
Của
con rùa.
36.
Chiếc
quạt đẹp nhất
Là
cái miệng:
Nó
mở ra
Ngay
chính giữa.
37.
Chiếc
máy
Mỏi
mệt
Ngáy
Thời
gian
Ngủ
Trong
lòng nó.
38.
Chữ
nghĩa
Là
những chiếc
Bẫy
ruồi
Con
nhện
Là
ý tưởng.
39.
Bom
nguyên tử
Đã
chọn
Im
lặng
Làm
mục tiêu.
40.
Ánh
sáng
Thọc
tay vào
Chiếc
túi ban chiều
Và
rút ra
Một
ngôi sao.
41.
Nước
Sợ
Bị
ướt
Và
biến thành
Sương.
42.
Đen
Là
ánh sáng
Bị
chọc thủng.
43.
Ánh
sáng
Chỉ
thực sự
Khoả
thân
Bên
bờ nước.
44.
Chiếc
gương soi
Không
hề có
Trí
nhớ.
45.
Không
mùi hương nào
Còn
trinh nguyên.
46.
Con
nhện
Chết
Khi
tưởng mình
Là
ruồi.
47.
Duyên
dáng
Chính
là
Khoái
cảm
Thường
trực.
48.
Cái
miệng
Của
em bé
Là
viên kẹo
Đầu
tiên
Của
nó.
49.
Mọi
tai nạn
Xảy
ra
Khi
Con
đường
Đổi
ý.
50.
"
Không "
Chỉ
đối lập
Với
"
Có "
Trong
những chuyện
Tiền
bạc.
51.
Nếu
không có
Lá
Thì
muôn hoa
Đều
cận thị.
52.
Mỗi
Con
chim
Có
màu sắc
Theo
tiếng kêu.
53.
Rượu
Say
Người
Uống
Không
đúng cách.
54.
Thời
gian
Chỉ
Được
coi trọng
Với
những người
Chậm
chạp.
55.
Màu
xanh
Là
Sức
nóng
Của
mùa xuân
Và
Hơi
lạnh
Của
mùa hè.
56.
Con
chim
Khi
sợ hãi
Cảm
thấy
Bị
nhốt trong chuồng.
57.
Cái
lưỡi
Là
Bộ
phận
Trong
cơ thể
Ta
thấy
Quen
thuộc nhất.
58.
Vàng
Giàu
hơn
Khi
ở cạnh
Ngọc
Và
nghèo đi
Trước
kim cương.
59.
Trọng
lượng
Chỉ
Thấy
khoẻ
Ở
trong
Chiếc
cân.
60.
Sương
mù
Là
chiếc dù
Không
có gọng.
61.
Người
Càng
uống
Rượu
Càng
ngon.
62.
Lòng
tự ái
Có
Những
vết thương
Không
rỉ máu.
63.
Cơn
mưa
Đánh
rơi
Chiếc
thắt lưng
Trong
làn sóng.
64.
Gió
Thấy
Bị
hụt hơi
Khi
bị
Tát
tai.
65.
Chẳng
có
Chút
ngẫu nhiên nào
Cho
Thiên
tài.
66.
Nàng
có
Những
bước đi
Khôn
ngoan
Trên
đôi chân
Điên
cuồng.
67.
Ánh
sáng
Ngủ
đứng
Còn
ban đêm
Ngủ
mọi hướng.
68.
Mặt
trời
Choàng
Quanh
Mặt
trăng
Một
đồng hồ đeo tay.
69.
Cảm
giác
Cuối
cùng
Của
người bị treo cổ
Là
ai đó
Lôi
Đôi
chân của mình.
70.
Hơi
thở
Ca
hát
Trong
nụ hôn.
71.
Tin
tưởng
Là
Sự
mỏi mệt
Của
người sùng đạo.
72.
Ánh
sáng
Tỉa
lá dần
Khi
Những
cánh hoa
Mùa
thu
Rơi
rụng.
73.
Nước
biển
Lúc
nào cũng
Kéo
quần lên
Để
nhảy qua
Tảng
đá ngầm.
74.
Vật
duy nhất
Không
biết
Dạ
dày của mình
Là
không khí.
75.
Sự
vuốt ve
Chỉ
cảm nhận
Mùi
hương
Trong
da thịt
Trẻ
con.
76.
Khi
Cơn
gió
Thổi
qua
Cỏ
Rạp
người xuống
Để
làm tình.
77.
Khi
Ấn
vào bụng
Ngọn
lửa,
Ánh
sáng
Cười.
78.
Mọi
viên gạch
Trong
Bức
tường
Đều
cảm thấy
Bị
Chôn
sống.
79.
Nếu
không khí
Không
biến thành
Con
bướm
Thì
làm sao
Bướm
bay được
Trong
không khí?
80.
Sự
cô đơn
Của
những cái mông
Là
địa ngục
Của
đàn bà.
81.
Con
mắt
Ngủ
Khi
cái miệng
Nói
quá nhiều.
82.
Trong
buồn phiền
Con
mắt
Làm
tính trừ
Và
cái miệng
Làm
tính cộng.
83.
Nước
Đi
chân trần
Ra
tắm
Ngoài
biển.
84.
Đêm
nay
Mặt
trăng
Ngủ
không ngon
Những
đám mây
Gây
cho nó
Những
ác mộng.
85.
Khoái
lạc
Ở
Ngay
trung tâm
Cơn
gió xoáy
Của
giác quan.
86.
Trên
cửa kính
Con
ruồi
Tự
hỏi
Đâu
là
Phía
bên ngoài
Và
phía bên trong
Của
mọi vật.
87.
Tảng
băng
Dưới
thác
Chơi
Môn
trượt nước.
88.
Khi
trời mưa
Biển
Cứ
tưởng
Đã
sinh ra
Bãi
biển.
89.
Chỉ
có lửa
Mới
có thể
Tự
liếm
Vào
mắt.
90.
Rễ
cây
Nằm
trên đất
Chạy
lon ton
Như
con chim.
91.
Bóng
tối
Là
Chiếc
va- li
Của
không gian.
92.
Chiếc
nhẫn
Tự
xỏ ngón tay
Vào
con mắt của mình.
93.
Người
thợ giày đầu tiên
Là
Chiếc
xương cá.
94.
Chiếc
găng
Chộp
lấy
Bàn
tay
Khi
Ta
mang nó vào.
95.
Vết
thương
Cười
Vì
đau đớn.
96.
Chiếc
nệm
Chờ
đợi
Người
Để
Ngủ.
97.
Nếu
loài người
Làm
tình
Tập
thể
Ý
nghĩa nụ cười
Sẽ
ngừng
Mãi
mãi.
98.
Con
bò
Tưởng
mình
Là
ruồi
Khi
Bị
ai chích.
99.
Khi
sợ hãi
Khuôn
mặt
Ứng
xử
Như
Bàn
tay.
100.
Đường
chân trời
Chưa
bao giờ
Biết
Thắt
nơ.
THÂN
TRỌNG SƠN
dịch
và giới thiệu
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire